Lá vàng khóc lá xanh rơi
Nghe chừng tan nát rối bời tâm can
Lệ khô không chảy hai hàng
Lệ khô đọng nỗi bàng hoàng con ơi!

Buồn! Đau! Thương! Nhớ! Gọi trời!
Ba đây, đêm trắng tả tơi cõi lòng
Ngồi đây tựa cửa ngóng trông
Chỉ còn thấy bóng bên song xa mờ

Tim lòng ba mãi mãi chờ
Cha già sum họp con khờ nghe con
Thời gian lần lựa mỏi mòn
Bao nhiêu nhung nhớ vẫn còn chẳng vơi

Một lần rụng lá xanh rồi
Giờ thêm lần nữa, thêm trời nhớ nhung
Hồn cha nức nở não nùng
Chẳng còn gặp gỡ trùng phùng ngày xưa

Tiễn con đi… lệ như mưa!
Nguyện cầu con được hưởng thừa gia ân
Xa rời nhục cảnh phàm trần
Thiên đường vui sống vẹn phần con yêu…

laxanhroi

Văn Bạch Lan