Cơn gió nào thổi qua cửa nhỏ!
Hạnh phúc nào không có đắng cay!
Tình yêu nào không phút đắm say!
Đời sao như sương bay trong gió!
Nỗi buồn theo bước chân qua ngõ
Rớt rơi đầy lá cỏ ngoài sân
Nốt nhạc lòng trầm bỗng ngại ngần
Tình ngày ấy thời gian nào bôi xóa
Trăng thu buồn khi mờ khi tỏ
Cây si buồn lại bỏ ta đi
Cội bồ đề im lặng cũng vì
Đời vụn vỡ ... phân ly chiều thu ấy ...
Nỗi buồn theo bước chân qua ngõ
Rớt rơi đầy lá cỏ ngoài sân
Nốt nhạc lòng trầm bỗng ngại ngần
Tình ngày ấy thời gian nào bôi xóa
Trăng thu buồn khi mờ khi tỏ
Cây si buồn lại bỏ ta đi
Cội bồ đề im lặng cũng vì
Đời vụn vỡ ... phân ly chiều thu ấy ...
Cũng có thể không là gió thổi
Qua những vuông cửa nhỏ mùa thu
Mà chính thu đang vui với gió
Thổi vào ta lá đẫm sương mù
Tình vụn vỡ không là số nhỏ
Mà phải là hằng số buồn đau
Từ chia xa sắc không biến hiện
Đáp số là vẫn mãi cần nhau
Nên chia ly chỉ là hiện tượng
Bản chất người thương hận như nhau.

Songthy