(Cảm đề "Vàng Thu Quyến Rũ" của Phạm Văn Hòa)
"Cho lòng lưu luyến tương tư
để anh ôm cả trời Thu vào lòng" *
người ơi sưởi chút ấm nồng
cô đơn vàng lá chờ mong bao ngày
Cuối Thu chiếc lá chớm Đông
lẽ loi buồn úa ngập ngừng gió lay
gió ơi! ru lá vàng phai
giấc mơ nhoà nhạt theo ngày mau qua
Bốn mùa thay lá đổi hoa
vòng tay lơi nhẹ lệ nhòa chơi vơi
giả từ trăng ánh sao trời
cõi lòng lịm chết nẽo đời mang theo
Ru hời nghe vẳng đâu đây
để buồn nhuộm cả trời mây sũng buồn
gió ơi! Chấp cánh yêu thương
một lần trăn trối sau cùng này thôi
Hiên ngoài khe khẻ nhẹ rơi
vẳng sâu như tiếng thở dài đâu đây
tiếc thân phận lá Thu phai
một đời thoáng nhẹ để hoài tương tư . . .
Songthy
(*) Thơ Phạm Văn Hòa