Em biết tâm hồn anh
từ lúc tóc còn xanh
cho đến khi đầu bạc
cũng chẳng hề đổi khác
vẫn tánh nết trẻ thơ
hay hờn dỗi vu vơ
đụng chút là giận lẫy
em nghĩ sao nói vậy
có lần khiến anh buồn
bỏ ăn bữa tối luôn
suốt cả đêm nhịn đói
khuya đi lục mì gói
tính dở dơ ương ương
nhưng em lại rất thương
cái tính hay giận lẫy…
Songthy