Dấu chân trên tuyết giẫm vào tôi
Chạm phải vết thương xót phận người
Bên song có biết đời sương gió
Vuốt mặt nhìn lên trắng tóc rồi
Hoa tuyết nào bay qua nỗi nhớ
Cho cô phòng lạnh thấm vần thơ
Gió lén qua mành vương tục lụy
Chỉ một lần thôi cũng thẫn thờ
Đã là hoa lá cùng mây gió
Sao còn nhiều quá bông tuyết bay
Dù Tết cận kề năm chưa mãn
Nhạn lạc đường mây vẫn nhớ bầy
Dẫu biết đã đôi đường cách biệt
Đông đi xuân tới gió giao mùa
Chỉ còn lại dấu chân trên tuyết
Ngọn cỏ buồn trông đợi gió đùa.
Nhược Lan