PSSC2017    PSSC2016    PSSC2015

.
 
 
 
Người Dưng Có Một Có Một Người Dưng
  (Cảm tác từ "Người Dưng Có Một" của NĐQ
   
Người dưng ơi hỡi người dưng Chim quyên ăn trái nhãn lồng*
Mà sao lại nhớ quá chừng đi thôi Người dưng khác họ mà lòng vấn vương
Nhớ dáng đi, nhớ nụ cười Đi chung chỉ một đoạn đường
Nhớ hương bồ kết xanh tươi tóc thề Chia tay sao thấy nhớ thương đậm đà
   
Người dưng như bến sông quê Người dưng giờ đã vời xa
Cho tôi ngụp lặn đi về sớm trưa Ôm ghì kỷ niệm riêng ta nghẹn ngào
Người dưng như những hạt mưa Chập chờn từng giấc chiêm bao
Rơi rơi trên áo cho vừa ướt vai Mưa đan nỗi nhớ bạc màu tóc xanh
   
Ngày xưa khi tuổi ô mai Mưa theo cơn gió xuyên mành
Ai hay hờn dỗi cho ai dỗ dành? Nhuộm sầu đêm vắng ngày xanh hững hờ
Ngày xưa mái tóc nàng xanh Nỗi buồn thấm cả hồn thơ
Tôi mơ giòng suối ngọt lành chảy qua Người dưng ơi hỡi, người giờ nơi đâu?
   
Ngày xưa lặng lẽ trôi xa Ánh trăng cũ đã úa nhầu
Người đi bỏ lại trong ta tháng ngày Người dưng biền biệt mối sầu còn đây
Rối bời giấc mộng thiên thai Tâm tình gửi với gió mây
Rối bời những bước lạc loài nhân gian Hương bồ kết vẫn giăng đầy chờ mong
   
Bao năm sông cạn đá mòn Bao năm dạ chẳng thay lòng
Trong tôi mang một dáng son theo đời Tóc thề buộc giữ hương nồng không phai
Bốn mùa nắng đổ mưa rơi Lối về giờ đã chia hai
Người dưng có một... một thời dửng dưng Nghe lòng nhung nhớ mỗi ngày... người dưng
   
Nguyễn Đức Quận Songthy
25/9/15 (*Ca dao)