Trăm năm chỉ một chữ tình
Tình đi tình đến, vui buồn chẳng yên
Nghĩ đời còn có chữ duyên
Theo dòng nước mắt về miền tịnh tâm
Cảm thương chiếc lá âm thầm
Nỗi đau vết xước chỗ nằm trên cây
Lá rơi có một đời mây
Thảnh thơi để gió cuốn bay xuôi dòng
Làm gì có gió long đong
Để đưa chiếc lá thong dong cuối trời
Tôi, anh còn một chữ đời
Khổ đau, hạnh phúc tự tôi biết mình.
Songthy