Em vô tư
vào buổi chiều hôm ấy
Kể chuyện tình đã buộc gót chân son
Thoáng yêu đương ngày hai buổi đến trường
Chân chim sáo tung tăng thương đường nhỏ
Em vô tư
dưới ánh trăng mờ tỏ
To nhỏ cùng anh, mưa nắng quê mình
Ruộng lúa mênh mông, thôn nữ đẹp xinh
Giòng sông khóc cuộc tình cô lái nhỏ
Em vô tư
tiếng cười giòn nắng gió
Thật hồn nhiên như hoa trái sau nhà
Nói anh nghe thu đông hạ xuân qua
Niềm vui rộn thả mộng lòng lá cỏ
Em vô tư
chung nỗi sầu năm tháng
Anh đeo mang thời gian nối thêm dài
Chẳng trách đời và chẳng trách chi ai
Dẫu bến đổi thuyền thay chừng bỡ ngỡ
Em vô tư
cùng anh chia nỗi nhớ
Nụ hôn vội... hồn hoang mang chợt vỡ
Đêm trầm luân anh trao giọt trùng sinh
Tiền kiếp nợ... duyên đá vàng một thuở!
Và từ ấy
không còn vô tư nữa
Mãi mãi là tưởng tiếc
giữa trầm luân...
Songthy