Mưa ngâu ơi! Sao lại rơi tháng Tám
Thả nỗi buồn vào thương cảm dài lâu
Ngọn gió bay hương nguyệt quế thấm sâu
Cầu ô thước rung nhịp sầu nhung nhớ
Giọt nước mắt khô giấu chôn tình lỡ
Tiếng gió ru hời cứ ngỡ lời than
Những giọt lệ hoang nhờ mưa gõ nhịp
Phố chợ mưa ngâu theo nước mắt tràn
Nắng hay mưa chuyện bình thường muôn thuở
Duyên cớ gì sao lại nỡ trách mưa!
Mưa đẫm vần thơ, mơ bên khung cửa
Tưới mát dòng đời, cứ thế mưa ơi!
Cứ thế mưa ơi, tình ngâu tháng tám
Giữa đôi bờ ô thước vẫn bay ngang
Nên đừng trách sao mưa rơi tháng tám
Mưa chỉ nhắc đời... nhớ cuộc tình tan.
Songthy