Anh Đi
Anh đi rồi lá rụng đầy sân
Đường tử sinh biết nẻo đâu lần
Xám sẫm bên trời mây vũ tích
Đôi bờ sông vắng nước triều dâng
Anh đi rồi hẳn em buồn lắm
Nhà không ai cửa khóa then cài
Khu vườn nhỏ không người tưới tắm
Mấy khóm hồng cũng sẽ tàn phai
Anh đi rồi xóm nhỏ buồn tênh
Bìm bịp kêu mây vẫn bồng bềnh
Gã khờ ấy nay đâu rồi nhỉ
Bày rác ra nhìn cười mình ên
Anh đi nhà vắng càng thêm vắng
Tranh tượng nằm im phủ bụi mờ
Ngày tháng qua đi mờ ký ức
Bạn bè thân dần rồi cũng lơ.
VL 1/5/2018
Lâm Chiêu Đồng
Một Ngày... Em Ở Lại
(Cảm tác từ "Anh Đi" của LCĐ)
Lá rụng đầy sân phủ lối sầu
Tử sinh hai nẻo biết về đâu
Tích vũ trời mây... em ở lại
Triều dâng nhuộm thấm nỗi niềm đau
Buồn lắm anh ơi! Lúc anh đi
Cài then khoá cửa nhớ anh vì
Tắm hoa tưới cỏ không người ngắm
Tàn phai tan tác cánh hồng chi
Chiều buông nắng nhạt lệ doanh mi
Bềnh bồng mây nước khóc biệt ly
Đêm về tìm gã khờ đâu thấy
Ôm ấp mình em mảnh tình si
Nhà vắng, không anh càng vắng thêm
Bức tượng tranh xưa phủ bụi mềm
Ký ức trôi dần theo năm tháng
Chuỗi buồn kết nối đọng tim em
Một ngày em ở lại... anh đi
Ân tình xưa cũ có còn chi
Thời gian vùi lấp vùng kỷ niệm
Từng đêm đối bóng vách sầu bi.
Songthy
(Cảm tác từ "Anh Đi" của LCĐ)
Lá rụng đầy sân phủ lối sầu
Tử sinh hai nẻo biết về đâu
Tích vũ trời mây... em ở lại
Triều dâng nhuộm thấm nỗi niềm đau
Buồn lắm anh ơi! Lúc anh đi
Cài then khoá cửa nhớ anh vì
Tắm hoa tưới cỏ không người ngắm
Tàn phai tan tác cánh hồng chi
Chiều buông nắng nhạt lệ doanh mi
Bềnh bồng mây nước khóc biệt ly
Đêm về tìm gã khờ đâu thấy
Ôm ấp mình em mảnh tình si
Nhà vắng, không anh càng vắng thêm
Bức tượng tranh xưa phủ bụi mềm
Ký ức trôi dần theo năm tháng
Chuỗi buồn kết nối đọng tim em
Một ngày em ở lại... anh đi
Ân tình xưa cũ có còn chi
Thời gian vùi lấp vùng kỷ niệm
Từng đêm đối bóng vách sầu bi.
Songthy