Có những chiều nắng lả lơi cùng gió
Gió hồn nhiên rong ruổi theo mây
Mây lang thang phiêu lãng cuối chân trời
Trời xanh thẳm ôm biển đời sóng vỗ
Có những chiều nghe hồn xao xuyến nhớ
Nhớ làm sao từng kỷ niệm ngày qua
Qua tháng năm cứ ngỡ đã phai nhoà
Nhoà ký ức nhạt màu son hoa nở
Có những chiều chân bước lần qua phố
Phố im lìm lặng lẽ đứng buồn hiu
Hiu hắt như nắng úa nhớ bao chiều
Chiều ngả bóng con đường tình loang lổ
Có những chiều dư âm như vọng tiếng
Tiếng thở dài theo tóc gió hờn bay
Bay làm chi hỡi những sợi tóc mai
Mai tình lỡ sợi vắn dài lưu luyến
Có một chiều chợt thấy mình rất lạ
Lạ lẫm tên... quên cả chính thân mình
Mình là ai... là kỳ nữ, cỏ, cây?
Cây hoa dại ngất bên đường thương quá!
Songthy