Mưa ngâu ơi! Sao lại rơi tháng Tám
Thả nỗi buồn vào thương cảm dài lâu
Ngọn gió bay hương nguyệt quế thấm sâu
Cầu ô thước rung nhịp sầu nhung nhớ
Giọt nước mắt khô giấu chôn tình lỡ
Tiếng gió ru hời cứ ngỡ lời than
Những giọt lệ hoang nhờ mưa gõ nhịp
Phố chợ mưa ngâu theo nước mắt tràn
Nắng hay mưa chuyện bình thường muôn thuở
Duyên cớ gì sao lại nỡ trách mưa!
Mưa đẫm vần thơ, mơ bên khung cửa
Tưới mát dòng đời, cứ thế mưa ơi!
Cứ thế mưa ơi, tình ngâu tháng Tám
Giữa đôi bờ ô thước vẫn bay ngang
Nên đừng trách sao mưa rơi tháng tám
Mưa chỉ nhắc đời... nhớ cuộc tình tan.
Songthy
Cảm tác thơ Songthy:
Mưa Tháng Tám...
Mây giăng ngày ảm đạm
Chiều tháng Tám không mưa
Cớ sao lòng buồn thảm
Ai thương cảm niềm đau?
Rồi trời bỗng mưa mau
Mịt mù Houston phố
Những hàng mưa nát nhầu
Xuyên trái tim loang lổ!
Có phải tình tan vỡ
Như đời mưa trôi hoang
Mưa tựa ngàn lá đổ
Nước mắt mưa thành hàng
Không chỉ mưa làm buồn
Nhìn chăn đơn gối lẻ
Ta sợ hãi bóng đêm
Sợ luôn lời giun dế
Ôi tình đời dâu bể
Ký ức một trời sầu
Con đường đầy kỷ niệm
Mưa gió nợ gì nhau?
Tình tan từ thuở nào?
Lòng ta như tháp cổ
Rong rêu cũng nhạt màu
Qua bao mùa bão tố!
Mưa chẳng đeo nỗi khổ
Tự tâm chuốc tình buồn
Mưa chưa vơi quá khứ
Ai hiểu lòng ta không?
Hạt cát ta phiêu bồng
Trong nhỏ nhoi tội nghiệp
Tình yêu làm mê thiếp
Giọt đau càng lớn dần...
Phạm Tương Như
09/08/2018