Đừng khuấy động vì tim em dễ vỡ
Tiếng gió vi vu cũng khiến lòng buồn
Mắt ướt chỉ vì thương giọt mưa tuôn
Hồn tê dại sợ tàn phai sắc nắng
Đừng khuấy động cho cà phê thêm đắng
Quán không anh nên bàn ghế ươm mơ
Ai thêm đường vào môi ngọt lời thơ
Ru em ngủ trên bờ vai ấm áp!
Đừng khuấy động vì lòng em bão táp
Chiều tương tư... quên nhớ những hẹn thề
Đời trống không bao ngày tháng nhiêu khê
Đi hay đến trên lối về đơn độc
Đừng khuấy động làm lược ngừng chải tóc
Ngắm trong gương trăng khuyết tự bao giờ
Hơi thở nào hương phấn ngát tình thơ
Đừng đánh thức những đêm dài chưa ngủ
Đừng khuấy động giấc mơ không tự chủ
Vì tình yêu làm em sợ chính mình
Những con đường trải nắng lụa bình minh
Sẽ tăm tối khi đêm về quạnh quẽ
Đừng khuấy động! Em nơi này lặng lẽ
Như thiên nhiên hoa lá ở trong vườn
Khóc hay cười là mưa nắng gió sương
Đừng khuấy động!
Người ơi!
Em rất sợ!
Nhược Lan
01/10/2018