Nỗi muộn phiền như dòng sông cuộn sóng
Thời gian mang đau khổ bỗng nhạt nhòa!
Có thương nhiều, tình vẫn mãi bao la
Tay ôm trọn cho dù xa vạn dặm . . .
Ngày hôm qua nhớ chi điều phiền muộn!
Hôm nay buồn lại biết trách chi ai!
Nói gì đây chợt nghĩ đến ngày mai
Đâu hạnh phúc! Biết tìm đâu hạnh phúc!
Mắt nhuốm buồn, lòng chợt sầu se thắt
Giọt lệ nhòa, nếm mặn muối đầu môi
Cớ sao không dù chỉ nói một lời
Bờ mi ướt cho vơi niềm đau khổ
Niềm vui nào! Không đổi bằng nước mắt!
Hạnh phúc nào! Không có lắm xót xa
Nói đi nào! Cho buồn khổ chóng qua
Tương tư lắm! Nên Câu Thơ Dang Dở . . .
Songthy
Thời gian mang đau khổ bỗng nhạt nhòa!
Có thương nhiều, tình vẫn mãi bao la
Tay ôm trọn cho dù xa vạn dặm . . .
Ngày hôm qua nhớ chi điều phiền muộn!
Hôm nay buồn lại biết trách chi ai!
Nói gì đây chợt nghĩ đến ngày mai
Đâu hạnh phúc! Biết tìm đâu hạnh phúc!
Mắt nhuốm buồn, lòng chợt sầu se thắt
Giọt lệ nhòa, nếm mặn muối đầu môi
Cớ sao không dù chỉ nói một lời
Bờ mi ướt cho vơi niềm đau khổ
Niềm vui nào! Không đổi bằng nước mắt!
Hạnh phúc nào! Không có lắm xót xa
Nói đi nào! Cho buồn khổ chóng qua
Tương tư lắm! Nên Câu Thơ Dang Dở . . .
Songthy