Có ai đó từng nói:
‘’Sách càng cũ càng giá trị, đàn bà càng sâu sắc chứng tỏ rất trải đời’’.
Nhưng nếu đem so sánh với thời bây giờ, liệu còn đúng không? Khi mà những định kiến, những ánh nhìn về người phụ nữ, toàn dựa vào ngoại hình, nhan sắc, vóc dáng 3 vòng… Mấy ai chịu khó lật từng trang, tìm hiểu cuộc đời nội tâm của họ.
Nhất là cánh đàn ông, luôn xem xét, ngắm nghía các cô gái như một cuốn sách chưa muốn mua, nếu bìa sách không hợp mắt họ, họ cũng chẳng buồn đọc những gì bên trong. Vậy thì thôi nhé, xin được chia buồn và chia tay với những chàng trai nông cạn ấy, bởi giá trị của phụ nữ không phải cứ dùng mắt thường là thấy được đâu.
Viết đến đây thì tôi chợt nhớ đến câu chuyện của ông anh họ, có cô vợ giỏi giang, khéo tảo tần vun vén, từ xóm trên làng dưới, ai cũng quý mến vô cùng. Có người còn bảo anh tôi phúc bảy đời lắm mới gặp may mắn. Vậy mà kỳ lạ thay, cả nhà chồng không một ai thích.
Đơn giản thôi, tại chị nghèo và ngoại hình không được nóng bỏng, cả 3 vòng thì vòng nào cũng nhỏ xinh. Trước khi cưới, anh chồng từng được làm mai cho một nhà giàu có hơn, ăn chơi hơn và bốc lửa hơn. Nhưng đến phút chót, gia đình kia từ chối.
Tự ái, anh lấy chị về làm vợ nhưng chẳng thương xót gì. Anh thường xuyên đi ‘bóc bánh trả tiền’ trong khi chị một mình nuôi con mọn và hầu hạ bố mẹ chồng.
Nhưng chị cam chịu, vì chị mang ơn nhà anh, vì chị đồng ý cưới để có tiền chữa bệnh cho mẹ.
Nhưng rồi ngày mẹ chị mất, bên nội không cho về dự tang, họ lấy lý do chị mới sinh, sợ xui cho em bé khiến chị đau đớn, gào khóc không thôi.
Lúc ấy, chị chợt hiểu ra đời mình nhục như một con chó, vậy là bằng mọi cách chị làm đơn ly hôn.
Rồi chồng cũ lấy vợ mới, nhưng đúng là nghiệp báo, cô dâu ‘lần 2’ như một móng tay nhọn được sinh ra để bóc trần lớp vỏ quýt dày.
Vì là tiểu thư từ bé nên cô không bao giờ nghe ai sai khiến, mẹ chồng nói 1 cô sẽ cãi 2.
Anh chị em chồng cô cũng không ngán, cho người thuê giang hồ tới rượt đuổi quanh làng.
Còn gã chồng, tất nhiên không dám mèo mả gà đồng vì có bà vợ dữ như cọp, chưa kể bên nhà vợ cũng thuộc dân có tiếng trong vùng.
Lúc ấy, mọi người trong nhà mới bắt đầu nhớ thương chị dâu cũ, hiền lành, chăm chỉ, siêng năng, ăn nói nhỏ nhẹ, không chê vào đâu.
Nhưng muộn rồi, sau 5 năm thoát cảnh ngục tù, cũng có người dang rộng vòng tay đón chị vào lòng.
Họ là trai tân nhưng không ngại ngần, ba mẹ chồng mới cũng không cười chê gì, thậm chí còn nuôi con chị như cháu ruột trong nhà.
Đời chị vốn như một cuốn sách cũ, từng bị vùi dập thảm thương vì vẻ ngoài không đẹp đẽ, vì ‘nơi xuất bản’ nghèo nàn.
Vậy mà đến cuối cùng, chị đã được nâng niu, được đặt lên kệ sách mới để bắt đầu cuộc sống mới. Không phải chị gặp may, bởi đơn giản chị là cuốn sách hay người yêu sách, nhất định sẽ tìm thấy chị.
Vậy mới nói, đàn bà như sách, không phải ai cũng giống ai. Đàn bà sâu sắc giống như một cuốn từ vựng, dày mà khó hiểu, để đọc hiểu nó trước tiên bạn phải tự lượng sức mình có phù hợp hay không.
Những loại sách này cũng chỉ những người đàn ông sâu sắc mới sở hữu được.
Phụ nữ chưa lập gia đình lại giống như các cuốn sách lẻ tự xuất bản, bình dị nhẹ nhàng, đâu đâu cũng dễ bắt gặp.
Nhưng số lượng quá nhiều nên mất đi sự đánh giá cao, thành ra dễ bị bỏ lỡ những quyển sách thật sự.
Đàn bà từng qua một lần đò lại như cuốn sách cũ nát. Chỉ vì sở thích nhất thời mà cầm nó đọc, nhưng càng đọc càng thích thú, càng đọc càng lôi cuốn, càng đọc càng cảm động, say mê. Thế nên đôi lúc ở tiệm sách, sách cũ mà quý còn đắt hơn sách mới tràn làn.
Đàn bà đa tình giống như một cuốn tiểu thuyết rẻ tiền, tình tiết nhàm chán, nội dung tầm thường, chủ yếu đọc để giết thời gian, không nghiêm túc được.
Và đàn bà xấu xí chưa hẳn là quyển sách dở, bề ngoài xấu xí nhưng nội dung phong phú khiến mọi người dễ dàng chấp nhận. Những loại sách như thế này, cần cả đời để đọc và chỉ những ai đủ bản lĩnh, mới đủ sức để ‘lĩnh ngộ’ mà thôi.
Sưu tầm