Có mùa Thu ấy xưa thật xưa
Mái tranh xiêu đan vách lá dừa
Gió lộng tư bề trời vần vũ
Trôi bếp than hồng lũ dâng mưa
Có đứa trẻ vừa được sanh ra
Quê nó nghèo xơ nhưng hiền hòa
Nhẹ khói lam chiều len vách lá
Đêm về đom đóm rợp đường hoa
Nó lớn, cuộc đời lắm đổi thay
Áo trận sờn vai trĩu tháng ngày
Giày saut vẹt gót đời chinh chiến
Tóc xanh tô hồng vóc thân trai
Thất thập có thừa kiếp nhân sinh
Xuân đến, Hạ đi, ngẫm phận mình
Thu nay sao vàng hơn Thu cũ!
Đông về nhuộm trắng mái đầu xanh
Nó ngồi buồn kể chuyện đời xưa
Ngắm hoàng hôn xuống đếm sao thưa
Giấc mộng hồng trần nhòa nhạt bóng
Quê người, cố quốc ngẩn ngơ đưa
Ô hay má ấm, mặn viền môi
Nó buồn ngồi nếm giọt tình đời
Thế sự thăng trầm quân mặc vấn (1)
Ai người tri kỷ thấu lòng tôi...
Phạm Văn Hòa
18/10/2014
(1) "Ngán đời" - Cao Bá Quát (Sự đời thăng trầm xin đừng hỏi)