Hoa đượm buồn bên ly cà phê sáng
Em âm thầm tìm lại khoảng bình yên
Hoa và em có giây phút muộn phiền
Em khóc hoa rơi... bão đời gió lộng
Hoa đừng buồn vì hoa hương sắc mộng
Em nên vui vì đang sống trên đời
Vui khi đầy và chấp nhận khi vơi
Cà phê đắng phải chăng nhiều hương vị!
Em và hoa là tâm tình tri kỷ
Đời đẹp bao lâu... tím lệ hoa buồn
Tình thiết tha nên để dạ sầu tuôn
Hoa vô ưu, chỉ tội người thương khóc!
Songthy
(Cẩn họa y đề)
Tím lòng nên thấy hoa buồn buổi sáng
Cà phê đầu ngày nhểu giọt tịnh yên
Vị nhớ, sắc hoa trộn rối ưu phiền
Lớp sương mỏng lạnh tê hồn bão lộng
Tình hoa bướm nụ đời chưa trổ mộng
Hương sắc hoa tươi nét đẹp cuộc đời
Đáy nhớ đêm trường quạnh quẽ tình vơi
Khan miệng đắng gọi tên người thi vị
Hoa tím màu tìm đâu hồn tri kỷ
Dệt câu thơ nghe con chữ rũ buồn
Tình thiết tha nên ngấn lệ trào tuôn
Đời ngăn cách hoa vô ưu chợt khóc
Phạm Tương Như