PSSC2017    PSSC2016    PSSC2015

 

Đêm đầu tiên má vào nhà dưỡng lão
Xót lòng đau, có còn cách nào đâu
Đời hồng trần đã mòn mỏi tiêu hao
Trí tuệ sáng, xác thân đau cùng kiệt

Con thì thầm theo tiếng lòng tha thiết
Má cố lên, rồi mọi chuyện qua thôi
Đom đóm cũng bồi hồi bên khung cửa
Như chờ gì, đêm buồn đợi ngày mai

Chưa muốn khóc... đã mặn môi vì bởi
Má ru đời trong giấc ngủ chắt chiu
Con nằm đây lòng hiu hắt tiêu điều
Leo lét sáng bên ngọn đèn lu tỏ

Con nhớ má nắm tay con thuở nhỏ
Ngày dắt dìu đêm trằn trọc không yên
Khi ấm đầu con hờn dỗi ưu phiền
Má bên cạnh tợ bà tiên hiền dịu

Thời gian trôi nốt thăng trầm muôn điệu
Làn tóc phai, môi mắt cũng nhạt màu
Con nơi đây, má nằm đó xanh xao
Đơn lạnh quá kiệt cùng đêm dưỡng lão...

hinhmalan 

Thảo Lan