"Em có nằm mơ cũng không dám nghĩ có ngày được gặp anh trên đất Mỹ".
Cho dù em có nằm mơ
Cũng không dám nghĩ có cơ hội gì!
Gặp anh Năm ở Hoa Kỳ
Bốn mươi năm tuổi xuân thì cũng phai
Gặp nhau đôi mắt nhầu cay
Hình như dáng cũ đổi thay quá nhiều
Tóc anh trắng muối hơn tiêu
Trán nhăn, râu bạc thấy tiều tụy hơn
Thuở nào quan chức oai phong
Lo em ăn học tình trong gia đình
Kính anh! Em nguyện với mình
Anh như Từ Phụ em xin khắc lòng
Tính anh lễ nghĩa Á đông
Chị dâu em cũng hết lòng tòng phu
Thời gian như cánh phù du
Anh em xa cách biệt mù không gian
Mẹ Cha khuất bóng giữa đàng
Còn anh gương sáng gia đình noi theo
Thuở xưa cuộc sống tuy nghèo
Lời Cha Mẹ dạy thêm vào lời anh
Xóm ta ai cũng sẵn dành
Sự thương kính nét trưởng thành của anh
Nhà mình hãnh diện đã đành
Thầy Cô bè bạn thương anh hết lòng
Houston nắng ấm tình nồng
Ơn anh, cùng bạn thật không bến bờ
Tưởng chừng em lạc vào mơ
Bao lo lắng ngỡ, đợi chờ từ lâu
Miếng ăn giấc ngủ canh thâu
Giật mình khuya tưởng anh đâu mới về!
Thương anh thương cả tình quê
Vắng anh thôn xóm càng thê thiết buồn
Ở đây trời cũng mưa tuôn
Nên chi nước mắt chảy suông xuống đời
Thương thời anh sống lẻ loi
Mừng nay có chị lo ngoài lẫn trong
Cao sang ở tự cõi lòng
Chúc anh với chị phụng loan tuyệt vời
Bao kỷ niệm của một thời
Làm sao nối lại chuyện đời năm xưa
Em nghe như thể mới vừa
Cùng Cha Mẹ nắng mưa quanh quẩn nhà
Rồi anh chợt bỏ đi xa
Biết bao nước mắt khóc buồn nhớ thương
Nhà tan khi nước nhiễu nhương
Anh đi, nên khỏi thân vương tội tù
Cali trời đất vào thu
Theo anh họp bạn, giấc mơ đạt thành
Bạn cùng quê, bạn tuổi xanh
"Mày, tao" ngày ấy thêm lần gửi trao
Nhớ ơi, ánh mắt lời chào!
Nghe trong giọng hát ngọt ngào tình quê
Một lần đi! Một lần về!
Bao giờ gặp lại cận kề người thân
Sáng nghe tiếng gió bâng khuâng
Thấy nơi dáng nắng tần ngần đợi ai
Con chim đứng hót rồi bay
Hình em in bóng ngày mai xa rồi...
Nhìn hình Cha Mẹ hiền từ
Bàn thờ hương khói thật hư mỉm cười
Đã hơn bốn mươi năm trời
Anh em gặp lại vá đời nổi trôi
Cám ơn đời dẫu chia phôi!
Vẫn còn tình nghĩa anh tôi thuở nào
Dù cho Mỹ, Việt cách nhau
Anh luôn tìm cách xoa đau gia đình
Biết rằng trên mỗi con đường
Có ngàn sỏi đá bụi vương khói mờ
Lá vàng rụng chữ vào thơ
Tương lai quá khứ lững lờ thả bay
Mà lòng vẫn mãi... hoài hoài nhớ anh
Cám ơn hồi đó tuổi xanh
Em còn biếc lá đeo cành... "Anh Năm"!
Songthy
* Thương gửi Cô Út với kỷ niệm những ngày viếng thăm Anh Năm trên đất Mỹ