Ngày đầu tờ lịch reo vui!
Ta bà một cõi lo chi sự đời
Tiếng cười mang lại xuân thời
Tiếng cười thay tiếng tình ơi chớ buồn!
Dẫu trời giá lạnh mưa tuôn
Dẫu sông uốn khúc sóng dồn quanh ta
Giọt cà phê vẫn thật thà
Đắng môi, vị ngọt cũng là tự nhiên
Hoa cau nho nhỏ đưa duyên
Ngày nào trơ trụi tất nhiên thiên thời
Người, hoa, lắm lúc chơi vơi
Vần xoay con tạo tuổi đời thêm cao
Lo gì mai sẽ ra sao!
Vui lên! Dù cảnh tuyết rào sớm trưa
Mặc gió đưa, mặc nắng thừa
Thanh âm réo rắt theo mưa ru hời
Gỡ tờ lịch cuối tặng đời
Gói buồn vui chuyện khóc cười thế nhân
Sống đời cần giữ thật chân
Tâm sen hoa nở bình an bội phần
Đã qua mấy ải phong trần
Hồi đầu cố quận nghĩa ân cũng rồi
Ta tìm ta giữa dòng trôi
Biển sông vẫn chảy lở bồi bến xưa
Chuyện đời như thể gió mưa
Cõi lòng ấm lạnh sớm trưa riêng mình
Trót mang nguồn cội hữu tình
Mặc đời kia vẫn lặng thinh âm thầm
Ta về hỏi lại chân tâm
Tiếc gì lưu cảnh bước chân nặng sầu!
Niềm vui cạn? Nụ cười sâu?
Đưa ta về thuở ban đầu hồn nhiên
Lịch đầu, lịch cuối giao duyên
Vòng xoay tâm động lưu phiên luân hồi.
Songthy