Từ khi ra hải ngoại, số người yêu văn thơ lại gia tăng khủng khiếp. Nhiều diễn đàn thơ văn được thành lập, nhiều buổi ra mắt thơ văn được tổ chức, nhiều nhà thơ, nhà văn mới xuất hiện. Có lẽ vì thương nhớ quê hương đã nghìn trùng xa cách; có lẽ vì thương nhớ những cuộc tình đã ly tan vì chiến cuộc; có lẽ vì được tự do phát biểu tình cảm của mình mà không sợ bị kiểm duyệt, cấm đoán; có lẽ nhờ những tiến bộ của kỹ thuật điện toán rất nhanh chóng; và có lẽ vì nhiều lý do khác nữa nên việc phát biểu tình cảm, việc trở thành thi sĩ, văn sĩ cũng dễ dàng hơn khi còn ở quê nhà chăng? Cũng đáng mừng thay vì tiếng Việt vẫn còn được duy trì, tồn tại nơi xứ người. Tuy nhiên, phải thật tình mà nói, rất nhiều độc giả bây giờ không thuộc nhiều bài thơ, nhiều bài văn hiện tại giống như thế hệ chúng tôi đã thuộc lòng nhiều thơ văn Việt Nam thời trước năm 1975. Lạ nhỉ?
Một hiện tượng mới là bây giờ quý bà tham gia vào các diễn đàn văn nghệ càng ngày càng nhiều. Nhiều tài năng nữ giới mới xuất hiện tiếp nối các nữ tác giả Nguyễn Thị Hoàng, Túy Hồng, Trùng Dương, Nhã Ca, Tuệ Nga, ... ngày xưa. Có những tuyển tập thơ văn, những đại hội văn chương chỉ dành cho “For Women only” mà thôi nhé.
Người viết cũng thuộc loại người có trái tim nghệ sĩ, cũng yêu thơ thích nhạc nên cũng tập tễnh làm thơ viết văn cho vui với đời mà thôi.
Ngày xưa còn bé, tôi sinh hoạt trong Gia Đình Phật Tử Chánh Minh ở chùa Giác Tâm là nơi cha mẹ tôi thường đi chùa vì gần nhà. Có thể nói “sự nghiệp văn chương” của tôi bắt đầu từ những bài viết, bài thơ đăng trên những tờ bích báo dán tường của các đội chúng thuộc Đoàn Thiếu Nữ đi tranh tài với các đội chúng thuộc Đoàn Thiếu Niên. Bút hiệu Sương Lam của tôi được bắt đầu từ năm 1961 vì tôi ưa thích màu lam thanh nhã, mơ mơ ảo ảo, khói hương thanh thoát nơi cửa Phật nên tôi lấy tên của tôi ghép vào màu lam để đặt thành bút hiệu ký dưới các bài viết, bài thơ của tôi. Thật tầm thường, thật giản dị, bạn nhỉ? Và cũng từ đó, hình như cuộc đời của tôi cũng giản dị, tầm thường, thanh thoát, mơ màng, lãng mạn như sương lam trên đỉnh núi mà bạn thường thấy vào những ngày chớm thu nơi xứ người. Thú thật, tôi yêu mùa thu hơn những mùa khác vì cái thi vị sương lam lãng đãng nhè nhẹ quyện vào lá vàng rơi rơi trên hè phố.
Ngày xưa ở Mỹ hình như chỉ có hai người có bút danh Sương Lam: một là “tiện nữ”, chuyên về thơ văn rất nhẹ nhàng, hai là nhà văn Sơn Tùng cũng có bút danh giống y chang người viết nhưng lại chuyên viết về bình luận thời sự rất sâu sắc.
Bây giờ nhiều người lấy bút danh Sương Lam quá, nhất là ở Việt Nam, cho nên người viết đành phải đổi tên là “Sương Lam Portland” trên trang nhà và trang Youtube của tôi để tránh sự ngộ nhận với các Sương Lam khác vì chỉ có một Sương Lam ở Portland mà thôi. Smile!
Xin mời quý bạn vào Google Search, chỉ cần gõ “suonglamportland” thì sẽ gặp đúng y thị người viết ngay. Bạn nhớ nhé!
Rồi thời gian trôi qua, niềm vui nỗi buồn ngày một nhiều theo với tuổi đời ngày một tăng, thơ văn của tôi theo thời gian có đôi chút ngậm ngùi, vui buồn theo vận nước nổi trôi của đất nước nói chung, của thân phận mình, nói riêng. Bây giờ thơ văn của tôi hướng về thiền nhàn, tâm linh hơn. Mời bạn đọc những vần thơ mới sáng tác sau này của tôi dưới đây:
“Xin hãy để cái tâm mình tĩnh lặng
Đời có không, không có, có gì đâu?
Dĩ vãng xưa! Ngày chưa tới! Nhức đầu!
Đừng nghĩ đến! Hãy sống vui hiện tại
(Thơ Sương Lam)
“Xin hãy để cái tâm mình tĩnh lặng
Đời có không, không có, có gì đâu?
Dĩ vãng xưa! Ngày chưa tới! Nhức đầu!
Đừng nghĩ đến! Hãy sống vui hiện tại
(Thơ Sương Lam)
Làm thơ văn đối với người phụ nữ nhiêu khê lắm bạn ạ! Quý ông làm thơ viết văn thì đã có quý phu nhân hầu hạ cơm nước cho chàng để chàng có thể ngồi rung đùi làm thơ viết văn mà không sợ quý bà càm ràm, cự nự. Đôi khi quý bà lại còn thích nữa vì được làm người tình, người vợ của một thi sĩ, văn sĩ. Quý bà sẽ thấy hình ảnh của mình thấp thoáng trong thơ văn của chàng, nhất là khi quý ông làm thơ “nịnh vợ”!
Còn quý bà muốn được làm thơ, viết văn thì phải lo cơm nước cho chồng, cho con trước đã, nếu không, sẽ bị chàng càm ràm, cự nự vì đã để cho chàng đói meo. Người viết cũng thế, ban ngày lo cơm nước cho chồng con xong, tối đến mới được ôm computer mà thả hồn theo mộng đẹp. Mỗi tối thứ Hai nhiều khi tôi phải thức đến gần 3:00 AM sáng để viết bài cho mục Một Cõi Thiền Nhàn của ORTB để kịp layout phát hành ngày thứ Sáu hằng tuần cho quý vị cao niên có báo đọc mà lại viết thiện nguyện đấy, không lấy một xu teng nhuận bút nào cả bạn ạ! Mệt thật nhưng mà vui! Thế mới khổ!
Không phải cặp vợ chồng nào cũng là một cặp “thanh mai trúc mã”, người vợ hay người chồng vừa là người tình, người tri âm, tri kỷ của chàng hay của nàng như đôi uyên ương Trần Dạ Từ & Nhã Ca, như Thanh Nam với Túy Hồng đâu nhé! Đó là những người “trời sinh một cặp”, có một tình yêu lãng mạn, tình tri âm, duyên tri kỷ đẹp như tiểu thuyết thật là đáng ngưỡng mộ!
Đa số quý ông ở các thế hệ trước muốn phu nhân của mình chỉ là một “nội tướng” biết kho cá nấu canh sao cho ngon hơn là để cho nàng được thả bút đề thơ “tay tiên một vẫy đủ mười khúc ngâm” nổi tiếng trong giới văn chương, nghệ thuật. Thật là tội nghiệp cho quý bà nào lỡ mang cái tính nghệ sĩ, yêu văn chương nghệ thuật quá trời! Bây giờ qua đến xứ Mỹ, xứ Pháp rồi mà nhiều ông còn giữ phong cách “chồng chúa vợ tôi”, rất “xưa qua đi Diễm” đó, thật là lạc hậu hết sức!
Tuy nhiên, kể cũng mừng khi quý ông có phần cởi mở hơn một chút là đã góp phần ủng hộ tinh thần của giới cầm bút phụ nữ khi chàng đến vỗ tay khích lệ nàng ca hát giúp vui văn nghệ gây quỹ chùa hay khi nàng ra mắt tập thơ, cuốn truyện. Thế hệ nữ giới trẻ ngày nay đã chứng minh họ cũng có thực tài và thành công trong mọi lĩnh vực như quý ông, một Dương Nguyệt Ánh, một Leyna Nguyễn, một Betty Nguyễn, ... đã chứng minh điều đó là đúng.
Riêng người viết, thì việc làm thơ viết văn là một niềm vui tinh thần thanh nhã để cho cuộc đời thêm nở hoa tí tị sau những giây phút lo việc gia đình, cơm nước cho chồng con kẻo nó “mụ” người đi. Smile!
Phu quân của người viết là dân kỹ thuật, chưa bao giờ “làm thơ tình cho em đọc” cả và ít khi biểu lộ tình cảm lãng mạn đối với “nương tử” của mình, nhưng vẫn là người tốt bụng, thông cảm và ủng hộ tinh thần tôi vì biết tôi yêu thơ thích văn. Lúc đầu, chàng cũng càm ràm cự nự tôi um sùm khi thấy tôi ôm “người tình mặt vuông” (ý nói máy computer) để viết bài cho các đặc san, cho các diễn đàn thân hữu, cho mục Một Cõi Thiền Nhàn của ORTB nhiều hơn là ôm chàng. Chết chửa! Nhưng lần lần, chàng biết rằng sự đam mê văn chương của tôi là một đam mê tốt để phục vụ cho tha nhân với mục tiêu tốt lành thì chàng cần phải “góp phần công đức” cho tôi mới phải chứ?
Tôi không đam mê cờ bạc, không mê nhà to xe mới, sống an phận thủ thường thì việc cấm đoán tôi đam mê văn chương là một điều hết sức phi lý, phải không bạn? Cám ơn ông xã nhé.
Để bù lại, nhiều khi tôi đã phải giảm bớt hoặc từ chối nhiều sinh hoạt văn nghệ, nếu chàng không thích tham dự để chàng vui lòng một tí tị. Thôi thì mỗi người nhường nhau một chút cho vui vẻ cả làng, bạn nhỉ?
Hôm nay người viết nói chuyện thơ văn với các bạn chỉ để muốn tâm tình với các bạn là trong cuộc sống con người, chúng ta cần có sự đam mê một cái gì đó có ích lợi cho tinh thần và sự học hỏi của chúng ta, để hướng về Chân - Thiện - Mỹ ví dụ như văn chương, nghệ thuật, hội hoạ, ca nhạc, nhiếp ảnh, kiến trúc, khoa học, thể thao, ... Sự đam mê này sẽ giúp tôi, giúp bạn quên đi những giây phút đau buồn trong hiện tại, nếu có. Bạn đồng ý với tôi chăng?
Khi có sự đam mê về một bộ môn nào đó rồi, chúng ta cần phải trau dồi, phát triển để phục vụ nhân sinh, đem lại tình thương yêu nhân ái, ích lợi đến cho mình và cho người trong giây phút hiện tại mà ta đang sống. Đó là món quà quý mà ai cũng muốn có, muốn nhận. Bạn có thấy một sự trùng hợp ngẫu nhiên nhưng lại có ý nghĩa tuyệt vời khi chữ “present” có nghĩa là món quà và cũng có nghĩa là “giây phút hiện tại” hay chăng?
Để xem quý Bà múa bút như thế nào, người viết xin giới thiệu sinh hoạt của diễn đàn Phụ Nữ Việt và diễn đàn Cô Gái Việt ở Mỹ mà người viết đã và đang sinh hoạt. Mời quý bạn vào xem nhé và sẽ thán phục tài năng "ngày thì nấu bếp, tối thì thơ văn" của quý bà nhé. Smile!
1- Forum Cô Gái Việt
Ra Mắt Sách Và Các Tuyển Tập CGV
CGV Các Tuyển Tập
Mời xem buổi phỏng vấn TÁC GIẢ TÁC PHẨM - CÔ GÁI VIỆT của nhà thơ Huy Tâm
2- Forum Phụ Nữ Việt
Thư khố nhân vật nữ Việt Nam
Thư Khố Nhân Vật Nữ của trang nhà Phụ Nữ Việt là một bộ sưu tập tiểu sử và các tác phẩm tiêu biểu của các phụ nữ, chủ yếu là phụ nữ Việt Nam. Tuy nhiên tiểu sử các nữ lưu thế giới cũng được sưu tầm. Để tiện việc tra cứu, Thư Khố phân loại các Nhân Vật như sau:
Thư Khố Nhân Vật Nữ của trang nhà Phụ Nữ Việt là một bộ sưu tập tiểu sử và các tác phẩm tiêu biểu của các phụ nữ, chủ yếu là phụ nữ Việt Nam. Tuy nhiên tiểu sử các nữ lưu thế giới cũng được sưu tầm. Để tiện việc tra cứu, Thư Khố phân loại các Nhân Vật như sau:
· Nữ Lưu Nước Việt: các bậc anh thư và các nhân vật lịch sử Việt Nam
· Nữ Nghệ Sĩ Âm Thanh và Diễn Xuất: tân nhạc, cổ nhạc, điện ảnh, thọai kịch, ...
· Nữ Nghệ Sĩ Tạo Hình: hội hoạ, nhiếp ảnh, điêu khắc, ....
· Nữ Văn, Thi Sĩ: các tác giả làm thơ, viết văn hoặc biên khảo. Các văn thi sĩ cổ điển xin được xếp vào mục Nữ Lưu Nước Việt.
Xin chúc quý bạn có nhiều sức khỏe, thân tâm an lạc, sống vui từng ngày trong hiện tại với duyên nghiệp của mình nhé.
Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn
Sương Lam
(Tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới internet, qua điện thư bạn gửi- MCTN 631-ORTB 1059-9282022)